|
Post by batngat on May 26, 2021 20:49:37 GMT 10
@ Theo quan điểm của Nhà Phật, hết thảy những gì có hình dạng (có tướng mạo) ở trần gian này đều là hư giả. Điều này vốn bởi lẽ mọi thứ mà có hình tướng đều là do nhân duyên hòa hợp tạo ra. Khi nhân duyên hội đủ thì nó xuất hiện và tồn tại , còn nếu nhân duyên tan biến hay thiếu sót thì nó cũng biến mất . Mọi sự vật đều do duyên mà hợp , và rồi cũng theo duyên mà tan. Sự hợp tan này chẳng hề cố định, khi có khi không. Thế nên tất cả các hình tướng trong thế gian đều là hư giả, tạm thời.
Trong Kinh Kim Cang , Đức Phật có phán với Ngài Tu Bồ Đề rằng: “Phàm sở hữu Tướng, giai thị hư vọng. Nhược kiến chư Tướng phi tướng, tức kiến Như lai." (Hễ vật chi có Tướng, đều là hư vọng cả. Nếu nhận ra các Tướng đều không phải Tướng, tức là thấy rõ Như lai).
Cái quan điểm này, khi xét theo những tiêu chuẩn bình thường, thì quả tình rất là ngược ngạo và khó mà chấp nhận . Cái cục đá mình thấy rõ nằm ngay đó, thử cầm lên còn không muốn nổi, xém chút nữa vô ý vấp phải nó thì là té sấp u đầu rồi, làm sao có thể nói đó là "thứ hư vọng" được ?
Đúng ra thì chữ "hư vọng" này cần được hiểu theo nghĩa rằng tất cả mọi thứ mà ta trải nghiệm và nhận thấy được vẫn không phải là "thực tại thứ thiệt" (objective reality). Nó ám chỉ rằng tất cả đều là các "đồ tượng trưng" cho "cái thứ thiệt chi đó vô cùng phức tạp". Mấy sự vật "hư vọng" này hiện ra nhất thời để giúp cho ta sinh hoạt trong cái "cõi ảo 3-chiều của Không Gian và Thời Gian" .
Cái điều mà nhà Phật đã từng nêu lên hằng ngàn năm rồi, nay thật không ngờ lại trở nên trùng hợp với những giả thuyết mới nhất của các khoa học gia tiền phong, đương thời đang khai phá biên giới trong lãnh vực Cognitive Neuroscience -The Biology of the Mind:
Tiến sĩ Donald Hoffman, giáo sư tại trường đại học Irvine , California đã xuất bản cuốn sách tựa đề "The Case Against Reality "
( dịch nôm na là : Bản Cáo Trạng khui phá "Thực Tại" )
Có thể tóm tắt vài điểm chính được nêu ra trong sách như sau:
- Cái thế giới mà chúng ta nhận thức được qua các giác quan của mình không phải là "thực tại thứ thiệt" . Sự nhận thức của ta đã gạn lọc và vứt bỏ vô số dữ kiện, và chỉ giữ lại cho ta biết một ít chi tiết cần thiết cho sự sinh tồn trong cái khuôn khổ của KG và TG (Space - Time) .
- Chính KG và TG cũng không phải là những thứ thiệt tuyệt đối (ám chỉ rằng chúng cũng biến mất nếu chủ sự như chúng ta không hiện hữu)
- Định luật tiến hoá (evolution principle) thường che đậy dấu kín, không cho các sinh vật như ta biết rõ về "thực tại thứ thiệt" . Lý do vốn là : càng biết rõ, hiểu rõ thì sẽ càng dễ bị tuyệt chủng (go extinct) !
Tất nhiên sách còn tiết lộ khá nhiều điều nữa, nhưng hôm nay sẽ tạm dừng tại đây .
(Theo như quan điểm trong sách này, càng biết nhiều, hiểu nhiều lại càng có thể là bất lợi cho sự sống còn ...)
|
|
|
Post by batngat on May 26, 2021 21:04:02 GMT 10
# Cuốn sách The Case Against Reality của Donald Hoffman trình bầy rất nhiều chi tiết, nhưng cái điểm đáng để ý và suy gẫm nhất vốn là : "Mọi thứ mà ta nhận thức được trong thế gian đều chỉ là cái bóng 3-chiều của một cái thực tại thứ thiệt nào đó, phức tạp hơn, đa chiều hơn, vượt ra ngoài sức tưởng tượng của ta" .
Tác giả đã dùng cái thí dụ của những trò chơi video hiện đại, vốn thường được thực hiện trên các máy điện toán, qua hệ thống internet (chẳng hạn như trò Grand Theft Auto) , để nhấn mạnh rằng tất cả các thứ mà ta nhận biết được trong đời sống hằng ngày thật chẳng khác gì những hình ảnh, những âm thanh do máy móc tạo ra để dựng lên bao ảo tưởng thú vị khiến ta say mê chìm đắm trong các cuộc tranh đua săn đuổi của trò chơi . Đầu óc của ta, và của các đồng bạn cùng chơi , đều cho rằng mình đang điều khiển, đang lèo lái các xe đua xuyên qua bao đường xá và sông núi, chứ đâu có hề nghĩ rằng trên thực tế mình chỉ đang loay hoay bấm nút, kéo cần trên bàn máy , trong khi cặp mắt thì dán cứng vô màn ảnh ..v..v..
Những ai chưa từng tham dự hay trải nghiệm qua các video games này thì chắc sẽ khó mà cảm biết điều đó . Tuy nhiên vẫn còn có một ví dụ tương tự nữa, giản dị hơn và dễ hiểu hơn: Khi ta ngồi trong rạp hát để theo dõi một vở tuồng gay cấn hấp dẫn, trên sân khấu sẽ có trang bị những tấm bình phong, nhiều tranh vẽ, nhiều đồ vật, cộng thêm đủ loại đèn mầu chiếu rọi tinh xảo . Thêm vào đó còn có nhiều âm thanh, và các điệu nhạc dập dồn khích động, nhằm ru gạt lôi cuốn tâm trí, khiến cho ta có cảm giác như đang chìm trong một khung cảnh thực sự . Để thưởng thức những giây phút trong rạp, ta đã phải tạm quên, phải gạt bỏ cái thực tế rằng đằng sau cái sân khấu trước mắt còn có một thế giới hoàn toàn khác với những gì ta đang tạm thời chấp nhận là hiện hữu .
Một khi tuồng hát kết thúc, ta có thể khép mắt, tâm thần buông lỏng , tạm nghỉ , để rồi dần quay trở về với cuộc sống thực tại .
Mấy ai có thể ngờ được rằng tâm thần mình vẫn còn đang mê mải kẹt cứng trong một màn kịch tinh vi và vĩ đại nữa, vốn luôn diễn tiến liên miên vô tận . Làm sao mà ngờ được rằng chính mình cũng đã và vẫn đang vô tình khoác một vai trò, dính theo với một giao kèo có khi kéo dài cả trăm năm, và dù ta muốn hay không cũng chẳng thể nào thoát ra được ...
Đằng sau cái màn thế gian này còn có một thực tại nữa, có thể hoàn toàn khác biệt với những gì ta cho rằng mình từng nhận biết . Đây là điều mà các học giả , các khoa học gia trên thế giới hiện nay đang từ từ khám phá ra .
Hơi chậm chút, nhưng hình như cái bản kịch đã viết sẵn như vậy mà !
|
|
|
Post by batngat on May 26, 2021 21:19:41 GMT 10
Nhìn gà ra cuốc
~
Đáng tiếc, trước đây trên mạng đã có 1 cái đài Youtube phổ biến cuốn sách The Case Against Reality dưới dạng sách nói (audio book) , nhưng nay đã bị xóa mất . Cũng may tôi đã kịp tải xuống hết cả 10 tập để nghe . Bạn nào không kịp theo dõi đài này thì có thể xem đọc hai bài khảo cứu sau đây , viết bởi Donald Hoffman, và đã được đăng trong các tập san khoa học nhiều năm về trước:
Mấy hôm rồi nhìn lại tấm hình bìa của cái video nói về The Case Against Reality , tôi mới thấm thía nhận ra một điều mà tác giả muốn nói : "Những gì mà chúng ta nhận thức được qua năm giác quan không cho ta biết rõ về cái thực tại thứ thiệt (objective reality), mà ngược lại ta thường luôn bị dấu gạt, bị đánh lạc hướng bởi các nhận thức của mình ..." .
Dưới đây là tấm hình đó:
Cách đây hai ba tuần, lúc mới tìm ra cái video này, khi mà chưa kịp nghe, chưa kịp biết các chi tiết trong sách, tôi đã vô tình nhìn tấm hình và chỉ thấy các vòng tròn đen, và trong vài vòng tròn thì có chứa ba vạch mầu tựa như là muốn vẽ chân chim, thế thôi . Trong đầu chẳng có một chút khái niệm là chúng muốn diễn tả cái gì .
.....
......
Sau khi đã nghe được lời trình bầy của tác giả về tấm hình này, thì bây giờ mỗi khi nhìn vào nó lập tức trong mắt xuất hiện một hình khối vuông vức (a cube) . Có khi thì thấy cái góc A nằm ở phía trước . Cũng có khi góc B sẽ ló ra ở mặt tiền . Bây giờ thì lại rất khó lòng mà tránh khỏi cái ấn tượng của hai khối vuông này . Phải tập trung và định thần cho kỹ mới có thể gạt được chúng qua một bên để mà thấy lại cái hình ảnh ban đầu của các vòng tròn đen với dăm ba vạch mầu bâng quơ ngớ ngẩn bên trong .
Qua cái thí dụ này tác giả Donald Hoffman đã trình bầy khá rõ ràng cái giả thuyết rằng : "Trí óc của ta hoạt động y như là một cái máy điện toán tinh xảo, có thể gom góp các dữ kiện thâu thập được từ các giác quan, và kết tạo nên một thực tại toàn tưởng (virtual reality) giúp cho con người có thể sinh hoạt tốt trong thế giới 3-chiều, nhưng lại che dấu không cho ta nhận ra cái thực tại thứ thiệt (objective reality) ..."
|
|
|
Post by batngat on May 26, 2021 22:19:23 GMT 10
Không rớt - Thời rơi
!
Theo sự suy luận của tác giả Donald Hofman thì chẳng những mọi sự mà con người có thể nhận thức được qua giác quan đều không phải là thực tại thứ thiệt (thực tại khách quan, objective reality), mà ngay cả những điều vốn thường được ta coi là nền tảng của thực tại như Không Gian và Thời Gian, cũng chỉ là cái màn, là tấm bình phong do tâm thức ta dệt lên để chứa đựng mọi hình ảnh mọi hiện tượng mà trí não muốn phóng chiếu ra . Trong sách, Donald Hoffman đã kể cho nghe rằng các khoa học gia ngành vật lý thời nay đang lâm vào một tình cảnh thật ngỡ ngàng và lúng túng , bởi vì họ đã dần dần vỡ lẽ nhận ra rằng hai cái yếu tố căn bản của vật lý học (KG và TG) đều chẳng phải là những thực tại độc lập luôn sẵn có, mà vốn là các sản phẩm tạo nên bởi tâm thức con người .
tạm dịch :
Không-Thời-Gian và Cơ học Lượng tử là hai cột trụ cho cái kiến thức hiểu biết đương thời của khoa học vật lý . Tuy nhiên , đã có mây đen xuất hiện tại chân trời báo hiệu rằng các lý thuyết này chỉ là một sự phỏng đoán mà thôi, ngày nay cần được thay thế bằng những gì sâu thực hơn . Sự kết hợp của Cơ học Lượng tử và Trọng Lực thuyết đã đề xướng quả quyết rằng "Không-Thời-Gian đã rớt màn" , và điều này còn dẫn tới những dữ kiện liên hệ cho thấy các khiếm khuyết căn bản của Cơ học Lượng tử trong cả hai bối cảnh: một là của vũ trụ thời sơ khai, và một là của thời hậu sự ....
Nhiều năm về trước bản thân tôi cũng từng ôm một nỗi thắc mắc như vầy:
Mỗi khi mở mắt, không biết là mình đang "nhìn ra" hay "nhìn vô" ?
Khi cặp mắt nhắm tít, thì tâm trí mình sẽ không bị kích thích, chẳng bị lôi cuốn bởi các ảnh tượng trào lên . Khi đó thần hồn có thể tự do bay bổng mọi nơi mọi hướng thật là dễ dàng hơn , không bị vướng kẹt trói buộc bởi những cảm xúc gây ra từ bao điều xuất hiện trong mắt, không bị bao phủ vây kín bởi cái bầu trời ngoài kia . Tôi đã nghĩ: đôi mắt của mình xem ra thật chẳng khác chi cặp ống dòm gắn trên các thùng máy điện giải trí mà hồi nhỏ mình thường ham bỏ tiền vô để được xem phim tuồng cao bồi bắn súng .
...
Ngẫm nghĩ lại giờ đây mới thấm thía , quả là cặp mắt mình cả đời đã bị dán cứng vào một cái thùng máy "KG & TG" cá nhân,
... đã bị nó thôi miên lôi kéo , làm cho mê mẩn biết bao nhiêu năm rồi, mà vẫn chưa thoát ...
!
|
|
|
Post by batngat on May 27, 2021 14:46:43 GMT 10
Tìm soi "tâm thức" @ - @ Sau khi đã đưa ra bản cáo trạng dài lê thê và trình bầy khá nhiều chi tiết để chứng tỏ rằng mọi điều mà con người có thể nhận thức được qua giác quan, kể cả KG và TG, đều không phải là những thứ thiệt (tự nó sẵn có), tác giả Donald Hoffman còn tiến thêm một bước nữa và phát biểu một giả thuyết rằng:
"Tâm thức" mới là chính cái "thực tại nền tảng gốc gác", và thế giới vật chất mà ta nhận biết được vốn là phát nguồn từ đó . Lập luận của ông đã được diễn tả cặn kẽ trong cuốn sách TCAR, cũng như qua nhiều bài khảo cứu đăng trên các tập san khoa học . Nó được tóm tắt khá gọn ghẽ tại đây : en.wikipedia.org/wiki/Donald_D._Hoffman Nói chung thì Donald Hoffman cho rằng cái thực tại thứ thiệt có thể được kết tạo bởi các phân tử tâm thức căn bản mà ông gọi là "Conscious Agent" (tạm dịch là "toàn-tâm-tử", viết tắt: TTT) , được mô tả bởi cái đồ hình dưới đây : Đây là các ký hiệu tạo ra để trình bầy một cách cụ thể những yếu tố và những đặc tính bao gồm trong mỗi TTT, mỗi đơn vị căn bản của "Consciousness" , cái mà Donald Hoffman cho là tinh túy ,là cội gốc của "thực tại thứ thiệt" .
- X is the measurable space of conscious experiences of the agent (kho thể nghiệm của TTT)
- G is the measurable space of its possible actions (kho tác động của TTT)
- A: act (thi hành)
- P: Perceive (nhận biết)
- D: Decide (quyết định, lựa chọn)
Mỗi TTT có thể được ví như một viên gạch, có thể được chồng chất, được nối ghép với vô số các viên gạch khác để tạo dựng lên những khối tâm thức đồ sộ , vĩ đại, kết quả có thể biểu hiện ra dưới dạng của nhiều thứ được nhận biết trong cái thế giới 3-chiều .
Hy vọng khá lớn của Donald Hoffman là sẽ dùng những hệ thống lý luận và phương thức chặt chẽ của toán học để mà suy diễn và chứng minh rằng "Tâm thức chính là cốt lõi của cái thực tại khách quan chân chính".
Các phương thức toán học mà Donald Hoffman đang dùng để sắp xếp, kết hợp và xoay chuyển những TTT này xét ra rất là phức tạp, và vài kết quả gặt hái được cho tới nay cũng chỉ là xác định đôi điều mà chỉ dựa vào trực giác thôi cũng có thể suy ra . Chẳng hạn như những công trình toán học của D Hofman đã đem tới kết luận rằng "thời gian" vốn là hậu quả , là sản phẩm của cái "tính chất hữu hạn" (finite-ness) của các "khối tâm thức" . Nói cách khác, các "khối tâm thức" này tuy là gồm vô số kể đơn vị toàn-tâm-tử (conscious agents), nhưng vẫn có giới hạn (vẫn còn là một khối) , cho nên vẫn không thể nhận biết được tất cả mọi sự việc cùng một lúc, mà phải thu nhận thể nghiệm từng chút từng chút theo một chuỗi , rồi từ đó mà nảy sinh ra cái khái niệm (trừu tượng) về thời gian !
Trong khi theo dõi công trình nghiên cứu của Donald Hoffman, trong đầu người viết này không khỏi có được một nhận xét đơn giản như sau: "Mọi phương thức toán học cao siêu và phức tạp mà D Hoffman đang dùng để chứng minh rằng tâm thức (consciousness) là nền tảng của thực tại thứ thiệt, nhìn lại cũng vốn là các sản phẩm xuất ra từ tâm thức mà thôi . Sự tình này có khác chi cái hoạt cảnh mà nhiều thiền sư ngày xưa đã kể về một người tuy đang cỡi trâu mà cứ lo đi tìm trâu hay chăng ?"
|
|
|
Post by batngat on Jun 15, 2021 21:08:10 GMT 10
Còn đây Tánh Giác@-@Một khi tấm màn "Không Gian + Thời Gian" được vén lên, thì sẽ lộ ra cái gì ?Cái gì khơi ảnh ảo ? - Con mắt . Nhắm con mắt !
Cái gì bám vọng tưởng ? - Cái ý . Buông cái ý !
Cái gì buông cái ý ? .... Trong bài giảng "Chỉ Ông Chủ", Hoà thượng Thích Thanh Từ đã giải thích khá rõ về vấn đề này như sau :
(trích từ www.thuongchieu.net/index.php/phapthoai/suong/3188-chiongchu )Phật cầm đóa hoa đưa lên mà không nói gì hết .
Vì sao vậy ? Phải chăng lời nói sẽ trói sự thật ?Không một lời thốt ra, nhưng chắc là ngài Ma-ha Ca-diếp vẫn nhận ra được điều mà đức Phật muốn nhắc nhở mọi người: Chúng ta ai cũng có cái tánh giác, tánh biết, để mà nhận ra mọi sự, kể cả điều Phật vừa đưa đóa hoa lên .Đoá hoa chỉ là một ảnh tượng nhất thời, hiện lên rồi mất xuống .
Chỉ có cái tánh giác là luôn còn đó ..
|
|
|
Post by batngat on Jun 19, 2021 21:06:33 GMT 10
~ & ~ "Tánh Giác" , phải chăng đó chính là "tâm thức" , là "consciousness" , là "nguồn sóng rung cảm" - không ngớt chiếu ra, và ghi nhận ngay lại, cái gọi là "thực tại" của ta ?
|
|